Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009

Những gì tôi thấy trong "Ashita"

Tôi đã học được cách nhìn chi tiết. Lần 1 tổng thể, lần 2 có thể là bàn tay, lần 3 chiếc mũi nhỏ nhắn, lần 4 là cái miệng xinh xinh, lần 5 một vầng trán cao, lần 6 làn da trắng mịn ... cứ thế cho đến đôi mắt, tôi sẽ chăm chút nhất cho đôi mắt. Trong mắt có gì vậy?Có màu nâu, màu đen, màu xanh, màu vàng, màu trắng, chút đỏ cam, hồng phấn nhẹ nhàng, phảng phất xanh tím và màu hổ phách nữa ^^  Giống mắt rắn keke. Trong đôi mắt là một thế giới muôn màu, trong thế giới muôn màu có một ngôi nhà gỗ bên cánh đồng hoa, trong ngôi nhà gỗ có một cô gái ngồi bên cửa sổ và cô ấy đang thả hồn mình theo những cánh hoa bay.

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2009

Tạp

Bèo dạt ơi là bèo dạt. Càng nghĩ lại càng chán, hix, làm xong trước lại thấy nản quá! Hix, ước gì đc làm lại ;)) Có lẽ bài nhóm mình tệ nhất rùi...

Mày ơi, càng ngày tao càng thấy mày xa cách nhiều hơn. Vẫn biết là ... vẫn biết là ... nhưng ... Mày có những người bạn mới và tao cũng vậy, khoảng trời của chúng ta ngày càng rộng hơn đồng thời cũng làm khoảng cách giữa tao và mày xa hơn. Không biết vô tình hay cố ý mà mày cứ nói những gì không có ở tao, muốn tao phải bẽ mặt? Mong là tao đã nhầm nhưng nếu thời gian lâu như vậy rồi mà mày vẫn ko hiểu những câu đùa đó không hề hợp với tao, và đó chỉ là kiểu cười trừ chứ không phải cười một cách vui vẻ thật lòng thì quả là đáng buồn. Tao sẽ không cố để cứu vãn, hãy cứ để mọi chuyện tự nhiên, theo cách mà nó phải diễn ra.

Hôm qua, một chiến sĩ nữa lại vào lồng. ^^ Đúng là thời gian không chờ ai, và ai đó cũng chẳng chờ mình. Cũng may giống như người vừa vào lồng tháng 10, mình không có cảm giác mất mát hay ganh tỵ bởi đó chưa bao giờ là của mình. Anyway, thanks for loving me!

Soulmate khó tìm lắm!

Hôm qua nói nhiều từ ghét quá! Mặc dù là mình không ghét tý nào, chỉ là thấy khó chịu mà thôi. Vẫn cái tính trẻ con đó, chưa khi nào giảm bớt được. Một lần nữa mình nhận ra rằng trên đời mình chỉ là một dấu chấm nhỏ cách 1 mét là không thấy gì nữa rồi. Phải làm gì ta? keke, tô đậm lên, đậm nữa để đứng ở hàng trăm nghìn mét người ta vẫn có thể thấy mình. :D Đúng là kẻ thích gây sự chú ý!

Cũng là hôm qua, để làm vui lòng người khác mình phải hy sinh sở thích của chính mình. Sẽ chẳng bao giờ có tất cả những điều mình muốn mà ko phải trả giá thứ gì.

Đôi giầy, một kiệt tác đích thực, mình thích ngắm nhìn từng đường chỉ, từng chi tiết, ngửi cái mùi da trên một đôi giày mới. He, ai đó cứ bảo mình khó tính, đâu có, tôi chỉ ngắm nhìn một kiệt tác thôi mà.

Tự nhiên nhớ đến tựa một chương trình mà mình đã viết demo: "Nếu như tôi là ..." Vẫn là cụm từ mình thích... Tại sao không? Tôi có thể tưởng tượng mình là bất cứ ai, khi là họ thì tôi sẽ làm những gì? Có người nói nó hão huyền, không thực tế, ơ thế là tôi lại thấy rất thực tế đấy! Chắc hẳn là ai cũng đã từng nói câu này ít nhất là trong suy nghĩ... He, khi vào vấn đề gì thì hãy là chuyên gia của vấn đề đó. Câu này mình rất thích, nhưng đương nhiên trong thực tế ít ai có thể là chuyên gia của rất nhiều thứ. Có thể tôi không cần phải là một chuyên gia, chỉ là tôi quan tâm đến nó, và muốn phần nào hiểu nó. That's all. Thế là đủ với tôi rồi. Mình nghĩ là chương trình kiểu như thế này sẽ mang tính định hướng cao. Ai mà biết được, ước mơ là quyền của mỗi người! Hi ....

Lại đến giờ nhớ ... Nhớ ai? nhớ gì nhỉ? Nếu muốn biết câu trả lời hãy ghé thăm giấc mơ của tôi nhé! ;)) Bye, goodnight!

I hate "bye bye", "bb", "pp", "bibi", "pipi" >"<
Chả liên quan HAHAHA

Tự sự

Chỉ còn lại một mình